Sunday, June 30, 2013

THÁNG TƯ, XÉ TỜ LỊCH CŨ


THÁNG TƯ, XÉ T LCH CŨ







Xé tờ lch cũ, tháng tư
Dường như lòng cht nát nh du dao
Dường như sông nước ba đào
Từ âm hư bng ào ào bão giông
Xé tờ lch cũ, khóc ròng
Nổi trôi vn nước triu dòng l tang
Xé tờ lch cũ tan hoang
Tháng tư, lch s bàng hoàng sang trang.






MẢNH THÁNG TƯ


MẢNH THÁNG TƯ

( để kỷ niệm tháng tư đen, năm thứ 35 )



Ta cắt tháng tư thành trăm ngàn mảnh vụn
Gửi tặng mỗi người mỗi mảnh cầm chơi
Soi vào đó để thấy đời hữu dụng
Để thấy nỗi đau chất ngất tận trời.

Gửi tặng anh mảnh đao binh nóng hổi
Hừng hực như hào khí tuổi thanh niên
Giữ để nhớ từng bước chân nguồn cội
Biến rừng hoang thành gấm vóc tổ tiên.

Gửi tặng cha mảnh âm u vô tận
Như đêm dài vô tận ở quê hương
Đem trái tim làm ngọn đèn thắp sáng
Vẫn ngàn năm leo lét góc sân vườn.

Gửi tặng mẹ mảnh nhiễu nhương dao bén
Vì cưu mang từng thương tích trầm luân
Những đứa con như những đàn chim én
Lạc loài bay, chưa dựng nổi mùa xuân.

 Gửi tặng em mảnh mặn mà đau khổ 
Vắt lầm than trên dấu vết đoạn trường
Nước mắt có xẻ chia dòng hoen ố
Cõi lòng em lấp lánh vạn tinh sương.

Gửi tặng chị mảnh kinh hoàng địa ngục
Vừa thanh xuân đã góa bụa khóc chồng
Hồn tử sĩ từ cổ kim thao thức
Bồi hồi theo từng bước vợ long đong.

Gửi tặng bé mảnh cuồng phong phẫn nộ
Lát mì khô chan nước mắt âu lo
Tuổi thơ đứng giữa biển trời kiệt lộ
Vượt trùng dương tìm đất mới tự do.

Gửi tặng cháu mảnh lao đao lịch sử
Lật từng chương để sống lại tháng tư
Ghép mảnh vụn thành nỗi đau bất tử
Và ngậm ngùi tưởng tiếc đến thiên thu...


      (San Diego, 03/04/2010)






Gặp Lại Cố Nhân qua vóc dáng cô tiếp viên Southwest Airlines


Gặp Lại Cố Nhân
qua vóc dáng cô tiếp viên Southwest Airlines



Vẫn đôi mắt. Bốn mươi năm. Thất lạc
Trìu trịu như dấu hỏi xếp hàng đôi
Có phải rớt từ cung trăng xa lắc
Nên nhìn anh ngơ ngác một phương trời.

Vẫn khuôn mặt. Bốn mươi năm. Buồn bã
Dìu dịu mang màu sương khói rong rêu
Anh loanh quanh suốt đời trong nghiệt ngã
Suốt đời chưa định nghĩa được tình yêu.

Vẫn đôi môi. Bốn mươi năm. Mời gọi
Giông bão về lụt lội trái tim anh
Em cứ mãi là đại dương huyền thoại
Vỗ tan hoang từng ngọn sóng khuynh thành.

Vẫn vóc dáng. Bốn mươi năm. Lục địa
Đất căng rừng ngồn ngộn núi đồi cao
Sông chấm mật chia nhau về ngàn phía
Vắt tinh anh từ kỳ diệu trăng sao.

 Vẫn dấu vết. Bốn mươi năm. Khốc liệt 
In bạo tàn trên đời sống anh qua
Tưởng sẽ đứng cuối chân mây đào huyệt
Vùi chôn theo dòng kỷ niệm nhạt nhòa.

Ôi, cố nhân. Bốn mươi năm. Hội ngộ
Hay hoang đường như Lưu Nguyễn mơ tiên
Chợt thức giấc giữa không gian hiển lộ
Trước mặt mình là cô bé tiếp viên...

     (San Diego, 15/01/2010)
  






Nhìn lại 46 năm...



Nhìn lại 46 năm...



Những bài thơ con cóc
Làm từ lúc còn là thằng nhóc
Vừa bước chân vào Trung Học
46 năm trôi qua bàn tay
Hôm nay
Vẫn viết những bài thơ con cóc
Mây than gió khóc
Nên ngất ngưởng một đời cô độc
Trong cõi thi ca meo mốc
Của nền Văn Học Sử lọc cọc.
Hành trình 46 năm cực nhọc
Công lao ngồi ghép chữ chọn lọc
Bây giờ lấy ra đọc
Trên xứ Cờ Hoa văn minh cực độc
Thấy nó nhạt nhẽo như chiếc hamburger khô khốc
Chẳng khác nào loại Tân-Hình-Học
Chủ trương của các thi nhân nô bộc
Ðưa sex vào trong chữ nghĩa lột bóc.                  
Những bài thơ con cóc
Lóc cóc lóc cóc lóc cóc…cóc
Làm từ thuở thiếu niên cho đến thời bạc tóc
 Có nhiều bài… bị lãng quên theo thời cuộc
Có nhiều bài… nằm lì trong óc
Hứng tình giữa các đêm tù tàn khốc
Có nhiều bài ngây ngô đến độ ngu ngốc
Chạy theo ảo vọng tình yêu thâm độc
Trong một thời ngang dọc.

Dù là những bài thơ con cóc
Nhảy phóc theo bước chân lóc cóc
Dù chỉ để mây than gió khóc
Dù vô duyên một đời cô độc
Dù bị bạc đãi giữa chốn văn chương dân tộc
Nhưng nó làm nên tên tuổi thi nhân
Phạm Hồng Ân.
          
                  *Escondido, 12/09/2010




Tân niên 2010 Ở Sunrise Buffet với Tuyết , Loan và Vĩnh



Tân niên 2010 Ở Sunrise Buffet với Tuyết , Loan và Vĩnh


Ðêm thanh bình dưới gót chân em
Dẫn mùa xuân về nơi tuyệt đỉnh
Hãy đặt tình yêu lên chiếc bàn con
Nhốt nỗi buồn sau cửa
Và vắt cạn cơn đau
Những tháng năm xưa cũ.

Hãy giấu mắt em vào trái tim anh
Ung dung nhìn hạnh phúc
Thênh thang rong chơi trong ngõ ngách tâm hồn
Hãy rót nụ cười vào tách trà xanh
Phập phềnh mùi môi lạ
Như diệu kỳ từ mỗi nụ hôn
Khi Eva đầu tiên đặt tình lên trái đất.

Hãy cho thịt tỏ tình cùng cá
Cua gần gũi với sò
Dĩa quấn quít bên chén
Ðể chúng tự do trút bầu tâm sự
Như anh tự do mở cửa trái tim em
Bằng chiếc chìa khóa thiêng liêng từ Thượng Ðế.


 Hãy ngã bờ vai mềm mại lên đêm
Cởi tấm lưng tròn trắng nõn
Nặn hương xuân lên bộ ngực ngày
Em sẽ thấy thời gian ngừng lại
Nhường chỗ cho không gian
Quay cuồng trong hảo vọng.

Hãy trần truồng quấn lấy thơ anh
Xếp mật ngữ dọc ngang trái đất
Ôm gối trăng lót đầu lên chữ
Căng da trời làm mền đắp cho tim
Lục bát sẽ ru em ngủ
Ðưa ca dao vào giấc mộng thần tiên
Réo rắc tỳ bà quyện với thất ngôn
Xé mật ngữ thành trăm ngàn mảnh ngọc.

Hãy rót đại dương vào đáy ly sông
Cho bốn biển năm châu hội ngộ
Hãy trút cạn đại dương vào trái tim anh
Ðể sông thảnh thơi dội ngược về nguồn
Say khướt một đêm huyền diệu.


 Ðêm giao thừa rực sáng
Triệu triệu pháo bông hợp cẩn giao bôi
Năm mới bắt đầu ngày mới
Anh cũng sẽ bắt đầu một lần mới yêu em
Hãy đặt đôi chân trần trụi lên đây
Mặt hành tinh kỳ diệu
Ðược cấu trúc từ những phiến kim cương
Nơi vườn địa đàng
Nó sẽ đưa chúng mình bay bổng lên cao
Nhìn mùa xuân lõa lồ phía dưới…



viết tiếp ở Escondido, 01/01/2011, tân niên 2011

 

 



Phố núi hư không



Phố núi hư không

Túm mặt trời trong túi áo blouson
Thả buổi sáng rong chơi phố núi
Ðời úp mặt vào đôi tay trần trụi
Trốn mùa thu vừa vàng úa phù vân.

Núi căng vung như bầu ngực tình nhân
Nằm đẩy đà phô đường cong phố trọ
Rướn leo dốc bắt đỉnh đầu ngọn gió
Hứng mây trôi lọt thỏm kẻ tay trời.

Ðá lềnh khênh đập vào mắt chơi vơi
Ðá uốn tượng hình nữ thần tình ái
Sợi tóc nào phả hương lài ngai ngái
Trói mặt trời nhốt túi áo blouson.

Ngày rụt rè hóa núi thành sông
Sông ngập lụt dìm phố chìm úng thủy
Ngàn sợi tóc tựa ngàn tia phù thủy
Treo tình yêu lên thập giá khổ hình.

Hạnh phúc trườn. Tuột dốc. Thất kinh
Túi áo thủng vết mặt trời cháy xém
Xuyên lồng ngực một góc tim hoài niệm
Em. Anh. Và phố núi hư không…

Escondido, 17/09/2011



Buổi sáng ở Moonglow Park


Buổi sáng ở Moonglow Park
Vắt âm thanh rải lên mặt nhựa
Con đường ôm lá vàng
Dẫy chết những gốc bách tùng
Chiếc xe liếm gót chân
Ngày trệu trạo ánh sáng
Ðẻ dài dài trên táng lá chòm cây.

Dãy Moonglow Mobile Home Park khò khè ho
Bằng tiếng nước xịt cỏ trèo trẹo trong sân
Nước xóa sạch dấu sương long lanh
Khóc với bóng đêm những điều thầm kín
Nước trộn bụi với phân chó
Quết đặc quánh vào trái tim công viên.

Có người đi như một thằng điên
Gót chân dẫm nát dấu xe
Ðá lá khô bay xào xạc góc ngày
Ánh sáng nhốt trong túi áo
Chèm nhèm giọt Cordon Bleu đêm qua
Thằng điên nổi khùng hóa thành tên khủng bố
Quăng vào cuộc tình một trái bom tim.

Escondido, 16/07/2011




Thất nghiệp



Thất nghiệp
Cọng French fry cuối cùng
Trôi tuột vào cổ họng
Tấm napkin trắng bệch
Không còn thứ gì tống vào thùng rác.

Trống rỗng nỗi cô đơn
Xẹp lép niềm mơ ước
Cơn lốc bill cuốn xoáy căn phòng
Lung lay cội phần gốc rễ.


Em như chiếc gương
Rơi ào xuống nền gạch
Vỡ tung toé nghìn mảnh.
Khéo léo cách mấy
Cũng ráp được một khuôn mặt vô hồn
Chằng chịt vết thương thời thế.

Nắn nót résumé bằng nước mắt và mồ hôi
Nước mắt thằng lính thằng tù
Thằng của bốn mươi năm đời đá
Mồ hôi tên thợ tên thầy
Tên của hai mươi năm Mỹ hóa
Trường giang đại hải khổ ngôn
Cũng không bằng cái lắc đầu của Xếp.


 Gõ cửa Agency
Ðứng ngáp ruồi đợi số
Hóa rắn hóa rồng hóa đá
Suốt ngày
Thà hóa ra dạ dày
Ðựng no tròn lời cám ơn của Xếp.

Vào Google mò các website
Post quá khứ lẫy lừng trên đó
Giống như những tấm bia lưu danh
Ðứng què quặt với thời gian
Phai tàn theo triều đại.

Cọng French fry cuối cùng
Ra đi cùng bước chân em
Sự nghiệp biến thành sợi dây thòng lọng
Thắt cổ tình yêu anh…

Escondido, 03/09/2011




Tịch tịch một hư không…


Tịch tịch một hư không…


Em trần truồng kiếp hoa
Treo giữa đời thơ ta
Bốn phương là ngôn ngữ
Rơi xuống cõi lòng tà.

Ta phiến núi chân rừng
Em lượn sóng lưng biển
Tịch tịch một hư không
Dẫn tình đi bất biến.

Cởi tung vần điệu cũ
Đôi vú chữ phau phau
Em nằm trong giấc ngủ
Lõa thể vẫy chào nhau…

Escondido, 03/04/2011



Hoa trăng



Hoa trăng 

Ủ dưới tầng sâu thẳm thịt da
Mùa đông thở linh hồn đồi núi
Mùa hạ ngủ trái tim hang động
Mùa thu phơi nguyên thể thú cầm.

Chỉ mùa xuân mọc loài hoa trăng
Nhễ nhại đêm xuống lưng trần ngày
Xé toạc màn chắn che hào nhoáng
Từ nỗi tận cùng hoa lồ lộ chân dung.

Ơi hoa trăng ngà ngọc hoa trăng
Thịt là đất, da là vườn phù thủy
Hạnh phúc rướn những vòng khoan kỳ dị
Rùng rục bình minh hổn hển hoàng hôn.

Ngập ngụa em trong hoa trăng cuồng thủy
Ðồi núi linh hồn vớt xác anh bay
Hang động trái tim loi ngoi lụt lội
Anh và em hóa cầm thú ngất ngây.

Escondido, 12/07/2011



Chiếc ghế trống



Chiếc ghế trống




Chiếc ghế trống
Trống màu xanh của ngọn mây lũng lẵng
Trên vòm ngực hoài niệm
Ngày Chúa Nhật.

Chiếc ghế trống
Hun hút lời Thánh Kinh vỡ toang trái tim
Thập Tự.

Chiếc ghế trống
Vắng mặt ký ức
Giọt cà phê phin
Nhuộm đen linh hồn cuộc tình
Ta biết ta đi về đâu giữa đám đông không có dấu tích yêu thương
Em biết em đi về đâu khi không có dấu tích yêu thương giữa đám đông.


 Chiếc ghế trống
Trống giấc ngủ của một thành phố lưu đày
Lính hóa thành tượng
Bom đạn mềm nhũn trên khoé môi đàn bà
Quan cởi quần đánh trận với xác con gái tan tành như đống thịt vụn
Chiến tranh biểu tượng trò chơi
Của mụ tú bà đánh cờ nơi động thạch nhũ.

Chiếc ghế trống
Ai dành cho ta khi tuổi xế chiều
Trống bóng trống hình trống tình yêu của thời vàng son nhung lụa
Trống, nhưng nặng nề nỗi đau
Cõng trên lưng ta một kiếp người chưa đủ.

Escondido, 22/10/2011


Chỉ trừ em và anh


Chỉ trừ em và anh


Ngày lùa đám đông vào thành phố man rợ
Súng bắn vào đầu lương tâm
Bom nổ tung ý thức
Chủ nghĩa ôm phế tích tiêu điều lên ngôi bá chủ
Ngai vàng là thảm máu trải từ mặt đất lên mặt trời
Thế giới tối đen như hàm cọp
Chỉ trừ em và anh
Ðứng chót vót trên ngọn mây vĩnh cửu
Trôi hư ảo như dòng sông.

Ðêm phun nọc độc vào sinh vật
Phún thạch chảy như vàng chôn lấp đời sống ngày
Lửa phụp từ sông
Cuốn biển như cuốn manh chiếu xác xơ dấu tích nguyên tử
Ðồi núi gãy chân
Nằm san bằng như bầy khủng long trơ xương thời tiền sử


 Ðêm chóa rực hỏa ngục
/Vệ tinh sôi/ hành tinh sôi/ định tinh sôi/ thái dương hệ sôi/
Phừng phực sôi
/sôi lỗ hổng thời gian/ sôi lỗ hổng không gian/
Tuyệt diệt
Tuyệt chủng
Tuyệt thiên
Tuyệt địa
Chỉ trừ em và anh
Chúi xuống tận cùng
#âm đời sống
Bay lên tận cùng
#dương thái dương hệ
Chúng mình hoá thành thần linh
Chia đôi tình yêu
Bất tử.

Escondido, 16/10/2011

 

 

 

 




Tháng tám nằm ngửa


Tháng tám nằm ngửa




Tháng tám nằm ngửa phơi hạ bộ lên trời
Ngày phanh ngực thở dốc
Tấm lịch ngậm lửa trên tường
Phun những cục nợ rớt xuống giàn hỏa
Chỉ có đêm rùng rục
Xé toạc chiếc quần lót
Vuông chiếu phùng phình bụng phệ
Máy điều hòa không khí mất điện.

(08/2011)



Hạnh phúc




Hạnh phúc



Hạnh phúc
Là dấu hỏi
Bén
Như đầu ngọn dao
Cắm phập
Trên vai nhau
Suốt đời
Ôm thương tích . . .

(30/08/2011)


Trở về mái nhà xưa



Trở về mái nhà xưa
  (Nhân ngày Father’s Day 2011)
                

Con trở lại ngôi nhà xưa lạnh lẽo
Nhìn dòng sông in bóng nước phù vân
Ba thật sự trở thành người thiên cổ
Bình hương tro nằm đựng xác thân tan.

Con đứng giữa gian từ đường hoang phế
Lòng sắt se tưởng nhớ thuở vàng son
Ba đã sống trọn niềm đau thế hệ
Và bạc đầu theo từng bước chân con.

Ba để lại bình trà vàng sĩ khí
Sùng sục sôi tiết tháo một nhà nho
Mùi trà bay thơm tận cùng ý chí
Sáu mươi năm con giữ vẹn từng giờ.

Ba như gốc bách tùng cổ thụ
Che đời con khỏi nắng dữ mưa thâm
Cây bao giờ cũng vươn cành hy vọng
Làm bóng râm cho thành tựu nẩy mầm.

 Ba là gió cho tình con lồng lộng
Là mây xanh cho ước mộng con bay
Là dòng sông cho thuyền con xuôi sóng
Là núi cao cho ngất ngưỡng thân trai.

Ba là sách gối đầu con vinh hiển
Là nước nguồn làm trong sạch đời con
Là ca dao đưa con về nguồn cội
Là quê hương vang dội tiếng hò khoan.

Con trở về ngôi nhà xưa dột nát
Bới tàn tro để tìm lại dư hương
Chỉ còn đây di ảnh ba nhòa nhạt
Ôi mất rồi một mái ấm yêu thương.
                  (Escondido, 18/06/2011)















lục tuần xuân



lục tuần xuân

 
 Rượu dư
 Ghế trống
 Ðêm dài.
 Bạn vơi
 Tình cạn
 Ðời đầy vết đau.
 Ðếm mưa
 Giọt trước
 Giọt sau
 Ðếm ta
 Chợt nhớ bạc đầu sáu mươi.
 Ừ thì…
 Mừng tiếp cuộc chơi
 Rót ly sảng khoái
 Ta cười với ta.
 Rượu dư
 Ghế đợi bạn già
 Tình ngao du
 Cõi ta bà nào xa?
 Ở đây
 Trơ trọi mình ta
 Xuân sau
 Xuân trước
 Vẫn là xuân ta…




Hành trang con chữ




Hành trang con chữ


Xếp con chữ vào hành trang
Gửi cho em hàng trăm bài thơ đi vào huyền thoại
Ký ức dở dang
Cuộc tình tả tơi như mảnh giấy vụn.
Thà là mặt trăng
Để em hiểu đêm bí ẩn hơn ngày
Thà là mặt trời
Để em nghĩ ngày sâu thẳm hơn đêm
Thà là hang động
Để tưởng núi cao đâm thấu trời xanh
Thà là mây trôi
Để nhìn dòng sông như tấm gương kỳ diệu.

Xếp đi em
Những con chữ vô tri
Nhưng đựng đầy đau khổ
Xếp đi em
Đừng làm hành trang ngổn ngang nỗi buồn...
                 
            (ESCONDIDO, 02/07/2011)



Lá thu



Lá thu


Lá quặn mình cuốn lòng sông chảy ngược
Ðêm oằn lưng bám riết dấu chân ngày
Nhá nhem ta nặng sầu như con nước
Cuồng lăn theo chiếc lá giữa dòng quay.

Tan tác nhau vỡ tung đời nghìn mảnh
Chim ngậm trời kéo mây gió tha phương
Dốc tuột núi chìm đáy sâu tuyệt tận
Cổ tích bay từ huyệt đất quê hương.

Ðớn đau ta như chiếc lá đoạn trường
Vai nhược tiểu cõng mùa thu sầm uất
Ðời bất hạnh đeo thẻ bài bất khuất
Cùm thiên thu thành bia đá lưu danh.

Lá cuộn đời chảy ngược một vòng quanh
Hay cuốn tới ngập dòng xuôi nhấp nháy
Trái tim rớt trên hàng cây vàng cháy
Xám góc trời nứt rạn khúc mây trôi.

Ðìu hiu em ngủ trong tiếng mưa rơi
Nơi thành phố có ánh đèn thất chí
Có bài thơ mang ngữ ngôn thần bí
Xác thơ là xác lá cuốn lòng sông.
                     (Escondido, 28/11/2011)



Mặt nạ



Mặt nạ

Mặt nạ
Xa lạ
Chụp vào bóng hồng nhan
Giấu dòng lệ sát thủ.

Mặt nạ
Sáu mươi năm hù dọa
Quằn quện như  khối nước đen
Ðổ ầm ầm trái tim trắng bệch.

Mặt nạ
Che kín dòng lệ gươm đao
Nức nở cứa vào thời gian
Những vết cắt lịch sử.

Mặt nạ
Nhăn nhúm như bộ vú người đàn bà tắt kinh
Nằm phơi thân chờ gã đàn ông hành lạc.

Mặt nạ
Kè kè bên em và anh
Trong nỗi sống gần như nỗi chết . . .  

 (Escondido, 07/08/2011)


Ngưỡng cửa xuân sáu mươi



Ngưỡng cửa xuân sáu mươi

         (đến Mây)



 Xuân như mụ phù thủy hung hăng gõ cửa đầu năm
 Trao chiếc bùa niên kỷ quái dị ……
 Báo hiệu tình yêu chất phác của chúng ta
 Tăng thêm một tuổi già
 Rút ngắn thời gian đi vào kiệt đạo.

 Xuân vội vàng gỡ đi tờ lịch năm cũ
 Xóa bỏ mỹ miều duyên dáng ngày xưa
 Trác phấn bôi son trên khuôn mặt nhăn nheo bạc nhược
 Và chất gánh nặng lên vai anh
 Bắt lê la khắp hang cùng ngõ cụt.

Xuân tạt vào mặt anh những vinh quang ô nhục
 Xé toạc đi hạnh phúc nồng nàn vốn dĩ hiền lương.

Xuân bản nháp mùa đông
 Rưới băng tuyết lạnh lùng lên mái tóc trăm năm óng ả
 Lùa bầy quạ bạo tàn dẫm nát làn da mềm mại ngọc ngà.

Xuân vắt kiệt mật ngọt
 Từ tuổi thanh xuân cường tráng
 Cho bờ môi tuế nguyệt tiêu điều
 Và đôi mắt ngập ngụa thước sông
 Thời thủy lưu thịnh vượng
 Giờ nằm phơi bùn hiu hắt phù sa.

Trước ngưỡng cửa sáu mươi
 Xuân như ngòi nổ chiến tranh sắp bùng lên lở đất long trời
 Chỉ tiếc anh là tên lính nhát gan
 Đầu hàng số phận
 Lơ láo nhìn tình yêu mình…
 Dần dần trở thành âm bản…


 San Diego, 01/02/2010


Saturday, June 29, 2013

Rêu


Rêu
             (bài cuối cho rêu)
Thử phác họa một chân dung
Rêu
Mái ngói, thềm hoang, vách đá, trái tim
Rêu
Cắt chân trời phết màu
Rêu
Nặn vạt mây tô sắc
Rêu
Khung vẽ là tiền sử quá khứ
Rêu
Hun hút như những hang động đau thương
Rêu 
Lót ổ cho tình yêu chết đuối
Rêu
Dưới đáy hồ thăm thẳm thời gian
Rêu
Nơi không gian dường vô cùng
Rêu
Nơi huyễn hoặc hư ảo bóng tối
Rêu
Và chân dung chỉ là một thứ phác họa lập dị
Rêu. 

 (Escondido, 01/07/2010)







Thất trận


Thất trận



Đời có ngờ tên áo rách khố ôm
Lang bạt kỳ hồ ngủ chùa ăn quán
Bỗng ngày nào ngồi vắt chân gãi háng
Giữa căn phòng xứ Mỹ rộng thênh thang.
Đi đến đâu cũng là kẻ muộn màng
Ta thất trận từ ngày còn con nít
Trường Học so với trường Đời,
trái ngược nhau như đầu và đít
Thầy dạy ta sống hiền lành, nhường nhịn lẫn nhau
Trong chiến tranh, thằng nào thuộc lời giảng đó làu làu
Thằng đó sẽ leo bàn thờ ngồi trước
Ta cũng đã một thời đeo chức tước
Quan vài năm chưa đã chí nam nhi
Rồi vô tù ngày ba bữa khoai mì
Bữa sang nhất, thêm ểnh ương, bò cạp...
Vậy mà khoẻ như loài ăn tạp
Cầm dao phay dám đốn gục cây rừng
Có xá gì mưa nắng rớt trên lưng.
Có xá gì những muộn màng thất trận
Có xá gì những đêm ngồi bắt rận
Trong căn chòi kèo lệch cột xiêu
Tiếng đàn thùng hòa nhịp tiếng nhái kêu
Nhậu mút chỉ với hồn ma đồng đội
Tụi bây vắn số về chầu Trời quá vội
Nên làm sao biết hết cái sự đời
Cái sự đời chẳng khác trò chơi
Giống vai diễn vở tuồng sân khấu
Cuộc sống bất lương khiến tau muốn làm thảo khấu
Dẹp tan hoang bọn mặt ngựa đầu trâu
Trả lại cho dân: nhà, phố, hoa màu...
Đền nợ nước mà chúng mình đã thiếu
Nhưng, ngó trước ngó sau tau đành tự hiểu
Súng gãy, dao cùn, chân yếu, tay run
Nên việc lớn lao giao lại đứa anh hùng
Tau đứng giữa hét hò cho đỡ tức
Mày có biết rượu mày đang "ực"
Là công lao tau vác mướn suốt ngày
Bữa cháo bữa cơm nhờ mấy giồng khoai
Cũng đôi lúc đứa đói hơn tau đào trộm
Chế độ gì đâu gặp toàn thứ bợm
Gặp toàn thứ dân nghèo xác nghèo xơ
Những mảnh bằng xưa tau giắt bàn thờ
Đem gói bắp gói xôi cho đỡ nhục
Đại học, tú tài...dắt nhau vào ngục
Tụi mày chết non nào hiểu sự đời?
Cái sự đời chẳng khác cuộc chơi
Thằng mạt rệp như tau lại khơi khơi qua Mỹ
Nhớ bạn bè tìm tri âm tri kỷ
Đốt đuốc mười năm vẫn chỉ mình ta
Tau biết bây giờ tụi bây đỏ thịt thắm da
Uống sữa riết thân hóa thành kẻ lạ
Thằng nào cũng muốn làm cha thiên hạ
Nên kéo đời tư nhục mạ lẫn nhau
Tụi bây quên năm tháng thương đau
Quên đồng đội nằm chưa yên mồ mả
Một lần nữa...ta thêm lần quỵ ngã
Giống như lần thất trận ngày xưa.
                           
                     (Escondido, 27/11/2011)






Trần truồng kiếp hoa



Trần truồng kiếp hoa

Cởi tung dây trói vô thường
Trần truồng một kiếp phấn hương nhãn tiền
Nằm đây gió lộng chân hiên
Xé mây lót ổ mật thiền nhập tâm
Lắng lòng nghe sóng huyền âm
Từ trong thần thoại trầm luân trở về
Cõi em thục nữ u mê
Da sông thịt biển bề bề núi non
Quấn quanh ta một nỗi buồn
Ngàn năm mãi mãi trần truồng kiếp hoa.
               (Escondido, 11/06/2011)



Còn lại




Còn lại

 

Còn lại
Con đường Jasmine khô queo nỗi buồn
Mưa xóa tan dấu chân ràn rụa dẫm nát giáo đường.
Còn lại
Dãy chung cư chụm đầu hình trái tim
Ngó chiếc xe ngựa lắc lư
Cõng tình yêu em lên trời.
Còn lại
Ngọn đèn ngủ vàng ệch từ lầu cao
Xé tan bóng tối
Lôi anh ra khỏi thân thể em
Đầm đìa giọt rượu.
Còn lại
Mảnh cửa sổ phất phơ
Lời thề dán giữa hai ô kính
Ném trái tim em vỡ toang bệnh hoạn
Ngôn ngữ vụn nát
Ủ rũ như bài thơ thất tình
Ô kính khóc từng mảnh thủy tinh sắc bén
Cứa rách thân thế anh
Phọt máu.
Còn lại
Bộ ngực no tròn nỗi buồn
Tưa tếch đầu vú đỏ au
Thâm tím lằn roi giang hồ
Một thời ngoại tình trăng mật.
Còn lại
Hình em và bóng anh
Chập vào nhau tóe lửa
Như nhật thực.
 (Escondido, 29/11/2012)


















Giữa Huyễn Hoặc Ma Trơi


Giữa Huyễn Hoặc Ma Trơi

Giữa huyễn hoặc ma trơi
Em cuốn hút đêm vào bầu ngực lép
Ngày co rút như con tép
Cuộn đại dương lên đầu vú khô khan
Mùa đồng bóng âm vang
Sóng múa trần đôi vai biển lụa.

Em múa trần điệu vũ dòng sông
Uốn khúc mưu sinh trên vũng lầy bãi cạn
Máu nhảy nhót trong xương
Chở nhựa sống căng thịt da tiều tụy
Nhạc rớt bờ môi em
Dày vò bát âm ngọng ngịu.

Anh ngồi giữa huyễn hoặc
Cắn hoàng hôn hoài niệm cuộc tình
Thơ có mặt từ đầu
Lúc ngày co rút
Lúc đêm đau thấu
Lúc anh ép ngôn ngữ lên núm ngực kiệt cùng
Lúc em chảy thành thơ
Lụt lội tâm hồn anh vần điệu.

 Mùa đồng bóng lại âm vang
Sóng múa trần đôi vai biển lụa
Em múa trần điệu vũ dòng sông
Anh cắn nát hoàng hôn
Thổi thơ chắn gió.
                   
              (Escondido, 06/12/2012)

 

 

 

 

 










NGHIẾN



NGHIẾN




Nghiến ta
Từng đoạn nỗi đau
Phận căm
Thân giận
Chiều sâu lòng già
Nhá nhem em
Buổi đêm tà
Cuồng điên
Rớt cháy thịt da
Cuộc tình
Xuyên ta
Dao nhọn vô hình
Thấu nhau
Suốt cuộc hành trình
Thanh niên.



Cắt rời nỗi nhớ


Cắt rời nỗi nhớ




Cắt rời đêm
Cắt rời ngày
Cắt đêm một nhớ
Cắt ngày một thương
Rời ra
Từng khúc đoạn trường
Có lưu cũng đứt có vương cũng lìa
Thì thôi từng khúc ta chia
Quẩn quanh đời tạc miếu bia hoài tình.




VỀ MOONGLOW PARK, ESCONDIDO



VỀ MOONGLOW PARK, ESCONDIDO

 

 

Núi xanh nhú ngực em nằm
Khoanh chân du tử phả trầm hương đêm
Thiên nhiên ngồn ngộn mùi thiền
Về đây em cõng rừng thiêng lên trời
Tóc dài xõa rộng biển khơi
Cuốn năm châu giữa vòng đời yêu thương
Ta con ốc nhỏ mượn hồn
An tâm nằm ngái dưới cồn ngực em.

(Escondido, 06/05/2012)

 






CUỐI NĂM, LỊCH...


CUỐI NĂM, LỊCH...
Xé tờ lịch cuối năm
Tháng ôm ngày dẫy dụa
Ta ôm em cục cựa
Lịch báo hiệu mùa sang
Năm cũ bật tiếng than
Năm mới vang tiếng khóc
Ta bạc thêm mái tóc
Em cong thêm bờ vai
Đời vẫn như bàn tay
Lật ngửa rồi lật úp
Sáu mươi năm lặn hụp
Tình cũng ngược về nhau
Xé tờ lịch nát nhàu
Lòng đau theo đường rách
Tờ lịch trên đất khách
Ngậm nỗi sầu tha phương
Tờ lịch nơi quê hương
Ứ từng con số máu
Ta và em lơ láo
Giữa năm tháng mênh mông
Giữa đêm ngày trống không
Giữa cũ, rồi . . . giữa mới
Một, hai, ba . . . tiến tới
Ba, hai, một . . . thụt lùi
Ta ôm em bùi ngùi
Cuối năm nào cũng lịch
Lịch, lịch, lịch, lịch, lịch . . .
         (Escondido, 21/12/2012)



THU HOÀI NIỆM





THU HOÀI NIỆM

Thu ở đâu? Giữa đất trời ly xứ
Mà em khoe thu đã đến hiu hiu
Anh chỉ thấy biển bắt đầu giận dữ
Trời chói chang cơn nắng cháy nhưthiêu.

Ừ, có lẽ em trở về từ đó
Từ hàng cây trơ trụi ở quê hương
Hay có phải anh vô tình chối bỏ
Ðiều đáng yêu của chiếc lá bênđường.

Anh bỗng thấy nghiêng chao làn gió nhẹ
Hình như thu là quá khứ xa xăm
Hình như thu là lá vàng se sẽ
Rớt ngậm ngùi trên áo lụa vô tâm !

Anh chợt hiểu mưa dầm dề tháng chín
Làm rét run vườn cải biếc nhà ai ?
Và xóa mất dấu chân anh câm nín
Ngang trường em trong giá lạnh heo may.

Cám ơn em cho anh mùa thu đẹp
Ba mươi năm lãng mạn tiếng chiều rơi
Anh đâu có giận hờn chi số kiếp
Dù cuộc đời tựa chiếc lá vàng rơi.