KHI KHÔNG
Khi
không ta lại
ngồi đây
Ngó
vu vơ
mặt sông đầy
nước xanh
Chiều khi không bỗng lạnh tanh
Em
khi không cũng
nỡ đành bỏ ta
Mưa đi trên những nóc nhà
Ngói
cong mái đợi
người xa chưa
về
Ta
đau nghìn dặm sơn khê
Ðời khi không chợt bốn bề lầm than.
*Bến Lức – 16/07/1972.
No comments:
Post a Comment