ÐÃ QUA THỜI SÁCH VỞ
Ta
ở bên
này chiều gió nổi
Ðầu sông buồn bã nhớ mênh mông
Em
in bóng lụa
trên dòng nước
Một thuở nào xa lắm phải không?
Ta
vẫn
nhiều năm
đời lính thú
Ðêm đêm nằm kích giặc ven trời
Ba
lô gạo
sấy đeo
bầu rượu
Ngồi vớt trăng lên, nhậu bỏ đời.
Mười mấy năm rồi như giấc mộng
Em
còn xõa tóc đứng hồn nhiên
Còn
mê bóng lá trên kè đá
Còn
đợi ta
về chơi
mỗi đêm?
Ta
vẫn bốn năm ngồi uống rượu
Bốn năm buồn nhớ thời xa xăm
Ngày
xưa đèn sách ta hèn yếu
Ðâu có ngày nay tánh
cọc cằn.
Thôi
đã hết rồi thời sách vở
Chiều mơ áo trắng tạt hiên trường
Em
bay có mỏi
xin đừng rớt
Ðể khổ lòng ta mãi biết
không?
*Mộc Hóa, 29/07/1972.
No comments:
Post a Comment