KHI XA THỤY TUYẾT
Mình
sắp xa
nhau phải không Thụy Tuyết?
Thì
hôn nhau vội
vã dưới chân cầu
Tóc
em dài buồn
bã nắng lên mau
Óng
ánh mãi những
giọt đời
rơi xuống
Mình
chia tay trời
bỗng dưng
rung động
Nên bay mưa lành lạnh khắp không gian
Áo
thiên thanh với nón lá nhẹ nhàng
Cắn nhè nhẹ bờ môi hồng rướm máu
Chim
chóc từ
đâu về đây huyên náo
Làm
rung rinh những
mái ngói nhà thờ
Trái
tim ta như
thành phố Mỹ Tho
Run
rẩy những cành me chiều
nổi gió
Mùa
hạ về nghiêng vai gầy
bông đỏ
Tóc
trăm năm buồn bã những con đường
Ðời hoang vu như góc phố mù sương
Khi
ta sắp
chia tay rồi Thụy Tuyết
Em
đừng rơi những giọt sầu diễm tuyệt
Dù
nỗi buồn thì cứ ở quanh đây...
*Mộc Hóa – 26/07/1972
No comments:
Post a Comment