THƠ TÌNH
Biển bắt đầu giông bão phía anh
Trên cao mưa quất giọt roi nhanh
Hòn em là chỗ im hơi sóng
Ðầm ấm chia anh bóng nắng hanh.
*
Núi muốn bùng nham thạch
giữa trời
Cõi anh chấn động nỗi buồn rời
Ở em mặt đất như bình lặng
Cuốn hút đôi ta một mối đời.
*
Tình vẫn còn âm phúc hỗn
mang
Ngọt ngào
trái cấm
thuở khai hoang
Lúc em men dấu xưa tiền sử
Là nỗi lòng anh hóa địa
đàng.
04/1992
No comments:
Post a Comment