SÀI GÒN HOÀI NIỆM
( Tặng Lộc và những năm Văn Khoa )
Anh
đốt đêm đen
Bằng
ngọn nến trái tim
Bằng
Phú Thọ cù cưa nỗi nhớ
Thổ
mộ khóc
vòng
quay xưa cút-kít
Dầm
dề con đường thở khói mùa trăng.
Em
chảy trong anh
Giọt
rượu cuối cùng
Sóng
sánh đáy ly cơn mê cuồng dại
Cốc
xây chừng đắng mùi đêm quánh đặc
Khuấy
môi em
Vị
ngọt lóa bình minh.
Anh
cắt đời nhau
Một
nhát dao cùn
Nhầy
nhụa tim em
Vết
thương chưa lành mủ
Chiếc
xe đạp chở góc trời đại học
Giấu
Sài Gòn
Trong
sâu thẳm
Ngàn
năm.
Em
bồng cuộc tình
Chạy
loạn đao binh
Mùa
mưa xối sông hồ đổ máu
Bom
đạn
Đua
mưa
Giọt
dài giọt vắn
Giọt
bầm dập hòa bình
Giọt
dày xéo chiến tranh.
Anh
ôm Sài Gòn
Lấm
lem gia phả
Tiểu
thư thất thời
Thành
cô gái mãi dâm
Khảy
đàn kìm
Tiếng
bấc tiếng chì
Rừng
núi dẫn biển sông khất thực
Anh
ôm Sài Gòn mất dần căn cước
Những
con đường quay ngược đổi tên
Những
mái trường quay tên đổi ngược
Sài
Gòn uống đêm
Thân
thế
Nhuộm
đen.
(Escondido , 18/04/2013)
No comments:
Post a Comment