ÐI HARBOR,
CHỞ XUÂN VỀ SAN DIEGO
Ta chở xuân về cuối biển phương nam
Ðổ xuống cát vàng một
ngày nguyên đán
Ðổ xuống đời em một thời lãng mạn
Một thời loài người chưa biết thương đau.
Ta ngồi bên này đếm những lầu cao
Quên mất cuộc đời dưới chân u ám
Xuân trốn ta trên thượng tầng mây xám
Vất vả trăm chiều mới bắt được xuân.
Ta chở xuân về lướt quanh phương nam
Nắng Sài Gòn nhảy nhấp nha ngoài kiếng
Mưa Bolsa phất vào da tê điếng
Làm cồn cào từng vết nhức tha phương.
Ta bày xuân giữa phố giữa phường
Này Phú Quốc, này Năm Căn, này Rạch Giá...
Ngày và đêm, xưa và nay...biến
hóa
Muôn sắc muôn màu muôn gấm muôn hoa.
Em
biết đâu giữa muôn vẻ tinh hoa
Ðời nằng nặng một bề dày đau khổ
Ta
ôm xuân đến
tận cùng hơi
thở
Mừng rỡ chờ giây tống cựu nghinh tân.
Ta chở xuân về cuối biển phương nam
Ðổ xuống cát vàng một
ngày nguyênđán
Ðổ xuống đời em một thời lãng mạn...
(30/12/2006)
No comments:
Post a Comment