LỜI XIN
LỖI
NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT NGƯỜI TÌNH
*Ta đêm
ngồi
rọi
bóng sầu
Quạnh
hiu mấy
cõi đời bao
la này.
Sáu
giờ chiều ta chờ em tan học
Dù
trời mưa dù trời nắng vô tình
Ta
chải
tóc thì cớ nào thối thác
Như ngày kia rung những giọt bình minh.
Em
đâu phải sông cũng đâu phải biển
Ðâu phải chân mây đâu
phải đầu
rừng
Sao
đời ta
vẫn treo sầu
phiêu đãng
Và
lênh đênh
theo những ngọn
tình buồn.
Tối đốt đèn mời em sang dọn
tiệc
Uống đi em mai ta đã
đi rồi
Ta
bắt ghế nhìn bạn bè say rượu
Buồn bã nào khua động ở đầu môi.
Sáu
giờ chiều ta chờ em tan học
Hình
thì buồn
bóng thì rụng quanh đây
Ta
thấy
em về đường xa áo đổ
Thành
phố
nghiêng mưa tạt tóc bay dài.
Ðêm nay mưa ta giăng mùng ngủ sớm
Rượu hôm qua còn nằm mộng trong tim
Hạnh phúc vốn sẵn bày ra trước mặt
Bởi tham lam nên vẫn mãi kiếm tìm.
Xin
lỗi em
đừng vì ta rơi lệ
Cuộc tình nào cũng ray rức vậy thôi
Ta
đã chọn chỗ ngồi canh quá khứ
Xin
lỗi em
đời ta đủ
buồn rồi.
*Cà
Mau, 1968.
No comments:
Post a Comment