Wednesday, July 16, 2014

TÌNH YÊU MỚI

TÌNH YÊU MỚI

(Thân tặng các bạn thanh niên trong Hội Thánh Chúa Phục Sinh)

Anh vừa có một tình yêu rất mới
Ngoài tình yêu em thân ái gửi trao
Anh vừa có một tình yêu diệu vợi
Ngoài tình yêu hai đứa hẹn thề nhau.

Anh vừa có một tình yêu chân lý
Ðời mở toang những cánh cửa xôn xao
Ðức tin giống ngọn đuốc thiêng hùng vĩ
Sáng danh Cha từ thăm thẳm trời cao.

Anh vừa có một tình yêu tuyệt đối
Tràn ngập hương thơm dấu vết địa đàng
Dưới Thánh Giá đêm bão mưa tăm tối
Chịu cực hình Cha chuộc tội nhân gian.

Anh vừa có một tình yêu lý tưởng
Dìu em theo hạnh phúc cũng bao la
Mầu nhiệm sẽ theo nhau cùng trăm hướng
Cuồn cuộn về tỏa ngát dưới chân Cha.
                      
                       PHẠM HỒNG ÂN
                      *San Diego 1994



Trở về mái nhà xưa

Trở về mái nhà xưa
  (Nhân ngày Father’s Day)
                

Con trở lại ngôi nhà xưa lạnh lẽo
Nhìn dòng sông in bóng nước phù vân
Ba thật sự trở thành người thiên cổ
Bình hương tro nằm đựng xác thân tan.

Con đứng giữa gian từ đường hoang phế
Lòng sắt se tưởng nhớ thuở vàng son
Ba đã sống trọn niềm đau thế hệ
Và bạc đầu theo từng bước chân con.

Ba để lại bình trà vàng sĩ khí
Sùng sục sôi tiết tháo một nhà nho
Mùi trà bay thơm tận cùng ý chí
Sáu mươi năm con giữ vẹn từng giờ.

Ba như gốc bách tùng cổ thụ
Che đời con khỏi nắng dữ mưa thâm
Cây bao giờ cũng vươn cành hy vọng
Làm bóng râm cho thành tựu nẩy mầm.

Ba là gió cho tình con lồng lộng
Là mây xanh cho ước mộng con bay
Là dòng sông cho thuyền con xuôi sóng
Là núi cao cho ngất ngưỡng thân trai.

Ba là sách gối đầu con vinh hiển
Là nước nguồn làm trong sạch đời con
Là ca dao đưa con về nguồn cội
Là quê hương vang dội tiếng hò khoan.

Con trở về ngôi nhà xưa dột nát
Bới tàn tro để tìm lại dư hương
Chỉ còn đây di ảnh ba nhòa nhạt
Ôi mất rồi một mái ấm yêu thương.
                  
       (Escondido, 18/06/2011)





.TÙ

.TÙ

Nắng thở mùa hạ trên lưng tôi
nóng chảy mật rừng kiệt lực
bóng tôi dựa bóng cây
chia mát nhau từng mảng sống gió.

Tiếng cuốc khua giữa bầu trời hoang vu
cắt nát mặt da rừng
thịt cây lìa xương đất
huyệt đạo xẻ dọc ngang
tống táng từng thi hài gỗ
bóng tôi thương tiếc bóng cây
đôi bóng chìm vào bóng tối.

Nước khóc thân thế tôi chết non
khóc ngày khóc đêm khóc tận cùng thế giới
nước dìm trái đất mưu toan
xuống đáy sâu hận thù oan trái
nước dâng tôi lên đỉnh đầu
tuyệt vọng treo lũng lẵng
nước  ký thác nỗi đau tôi
với loài côn trùng độc hại
với bầy động vật không đất sống
khi trái đất bắt đầu nín thở
dưới dòng cuồng lưu phát xuất từ cổng thiên đàng.

Tôi đặt vinh hiển lên đôi chân teo tóp
vinh hiển của một thân thế chết non
hai mươi lăm năm quá vãng cơ đồ.
                  
                     PHẠM HỒNG ÂN

               (Escondido, 11/07/2014)

Xuân nhớ mẹ

Xuân nhớ mẹ
      (Viết cho Anh Chị Tú Lê)
Xuân về con thắp trầm hương
Dâng tình lên cõi tiếc thương mẹ hiền
Chung quanh con: những đứa em
Số phần là mỗi nỗi niềm riêng tư
Mẹ như chiếc lá mùa thu
Vàng rơi xuống cõi vô ưu mịt mùng
Mẹ như âm điệu ngũ cung
Ru con ngủ giữa nghìn trùng ca dao

Mẹ như ngọn lửa nhiệm mầu
Sưởi tan lạnh giá buốt sầu đời con
Bây giờ nước đã về nguồn
Đành cho sông cạn núi mòn trơ vơ

Bây giờ chia cắt đôi bờ
Mẹ đi, con sống bơ vơ xứ người
Nhớ xưa Mẹ đã có thời
Xuôi Nam tìm kiếm cuộc đời tự do

Phất phơ như một ngọn cờ
Nuôi con bằng những ước mơ thành tài
Rồi…giang sơn bỗng đổi thay
Rồi…bầy con bỗng trắng tay cơ hàn

Mẹ buồn thân phận phù vân
Tiếc thương vận nước, khóc than vận nhà
Đứa con theo biển đi xa
Tự do tìm giữa xót xa xứ người

Bây giờ xum họp một nơi
Mẹ vừa nở được nụ cười đoàn viên
Niềm vui tiếp nối ưu phiền
Xuôi tay Mẹ sớm về miền vô ưu

Mẹ ơi! nước mắt giã từ
Dành cho ơn Mẹ vẫn dư trong đời
Xuân này thiếu vắng Mẹ rồi
Đành ôm hình Mẹ viết lời tiếc thương…


         *PHẠM HỒNG ÂN
                     (21/01/2012)


. XUÂN, SẮC VÀNG


. XUÂN, SẮC VÀNG

Chiều
khoanh nắng
rót tay đêm
Soi xuân
rựng
nụ xuân thêm sắc vàng
Chữ
nằm
khua giấy
bàng hoàng
Sách còng lưng
vác
mệnh phần tồn sinh
Bụi và
rác
vẫn vô hình
Xoay quanh
thế đứng
rập rình ngữ ngôn
Quê người
trăng khói bạc hồn
Đường mây
chân ngựa
khuyết mòn núi sông.

        *PHẠM HỒNG ÂN

    (Escondido, 01/09/2013)

Tuesday, June 10, 2014

RÓT









.RÓT

Rót vào ly anh
Tiếng violin em
Nốt nhạc cuối cùng thời dậy thì kỳ quặc
Những kỳ quặc dành riêng
Cho gã thất phu chưa bao giờ bỏ rượu.

Rót vào đời anh
Giọt nước mắt đầu tiên ướt vòm cung tango
Nơi em nằm ngửa dâng hiến bát âm
Nơi tiết treo tóc trên xà cửa
Nơi khúc sông rớt xuống vai anh
Lênh láng túi thơ nguyệt
Ướt dầm con chữ
Một thời thế thúi rùm.

Rót vào tim em
Nỗi đau non nớt dày xéo tình nhau
Khi anh qua sông bằng con đò lạ
Khi Cà Mau có những cơn dông vô tận
Thổi trốc gốc ký ức
Phũ phàng với nụ hôn gió
Ghì ngực em ký sinh.

Rót vào bóng đêm
Hơi thở loài bò sát sắp cuồng điên
Trườn quanh mỗi nụ chữ
Quấn từng dòng thơ
Nhểu tinh khí thụ hình
Đẹp vô cùng những lõa thể tâm linh
Phút lên cơn
Đẻ ra điều kỳ diệu.

Rót vào hoài niệm anh
Khúc violin não nuột
Đời sẽ nuốt tinh túy em
Vào vòm họng thời gian.

             *PHẠM HỒNG ÂN
         (Escondido, 15/08/2013)

Thơ Tranh KIM OANH (Úc Châu)


Friday, May 23, 2014

.BÓNG TỐI

.BÓNG TỐI

I
Giắt bóng tối lên trần xe
Đuổi đêm khuya bằng ánh đèn hoài niệm
Núi lướt chân trời
Xé mây bạc đầu lao tới
Các anh nằm dưới lũng sâu
Cây rừng duỗi chân trùm phủ.
II
Tôi đứng ngó đại ngàn
Xác xơ một đời phế tích
Lòng chớm thấy thiên thu
Trong ngổn ngang trùng trùng tro bụi
Nơi các anh vùi thây
Hài cốt chưa mồ yên mả lặng
Nơi các anh bị bỏ quên
Tung tích vô danh chiến sĩ.
III
Bóng tối chìm ngập bóng tôi
Lanh lảnh rừng kêu núi khóc
Mưa thút thít quanh đây
Nhòe nhoẹt con trăng tháng bảy sụt sùi
Tôi trải tình
Giăng nỗi đau chung
Cuốn quê hương vào lồng ngực đất
Các anh nằm đây
Hương linh phảng phất
Thứ lỗi cho tôi
Đồng đội vô tâm.
IV
Rừng ngậm ngùi xé đất
Ôm các anh vào thân thể bạt ngàn
Tôi yếu ớt ngửa lòng
Rót ngôn ngữ vào thinh không huyền tịch
Mỗi lời thơ ước mong thành lời hịch
Gửi tấm lòng cho thế hệ hậu sinh.

                  *PHẠM HỒNG ÂN

              (Escondido, 30/08/2013)