PHIÊN BUỒN TÌNH YÊU
Con
đường nối dài trước mặt
Em
ngồi ngự trị trên cao
Tôi
bưng linh hồn nước mắt
Chạy
gọi tên em nghẹn ngào.
Ngày
mai em qua giáo đường
Ngày
mai trời rũ mưa cuồng
Chuông
chiều kể niềm tâm sự
Và
tôi đi tìm tình thương.
Em
về bên ấy nhiều sầu
Hoa
trắng rơi trong đêm nâu
Đại
lộ trụ đèn úp mặt
Bài
thơ dang dở canh thâu.
Đường
qua Mai Lan mưa rơi
Em
đi thương nhớ một trời
Tóc
dài ngày xưa còn đó
Mà
sao tình yêu đổi ngôi?
*Cà Mau 1965
No comments:
Post a Comment