NGÀY THÁNG KHÔNG EM
*Về Nhúc Lành
Đêm
thả linh hồn đi lãng du
Trời
ôm kỷ niệm giọt sương mù
Tuổi
còng trí nhớ mười năm nhục
Ta
ngủ điêu tàn trong bể thu.
Thành
phố ngụy trang sầu mặt đen
Mùa
yêu mọc lá chạy trăm miền
Ta
về đốt thuốc tìm hơi ấm
Ôi
những ngày qua sao nhớ em.
Dĩ
vãng lên rừng giỡn với trăng
Non
sông vấn tội ta cơ hàn
Hồn
đeo ý thức loài cầm thú
Ta
giết đời ta ơi cố nhân.
Ngày
tháng lang thang hờn mốc meo
Việt
Nam đau xót Việt Nam nghèo
Ta
gom nước mắt về sông bể
Tư
tưởng nghỉ yên miền bọt bèo.
Rượu
cháy say mèm em chết trôi
Lương
tri thắp lửa đậu lưng đồi
Máu
me viền ngực trào lông lá
Bom
đạn mọc râu tuổi mặt trời.
Xõa
tóc phiêu bồng trên ngọn cây
Ta
nuôi cuồng nộ mười năm vay
Đêm
đêm trăng gió chìm sông lạnh
Ta
siết hồn ta bằng kẽm gai.
*Cà Mau 1967
No comments:
Post a Comment