PHÚ QUỐC QUÊ
EM
Ðảo Phú Quốc nằm phơi gấm vóc
Hàng cây xanh xõa tóc chờ ai
Từ Hòn Nghệ ngó về tây
Mang mang một góc chân mây tuyệt vời.
Tàu ta nhắm mặt trời đi tới
Lướt vịnh Thơm, An Thới hiện ra
Mũi Ông Ðội dưới chiều tà
Xôn xao ngọn sóng xa xa bạc đầu.
Tàu thẳng tới bến tàu thị tứ
Thăm cô em cố xứ bãi Kem
Rượu Hàm Ninh uống suốt đêm
So dây tứ nguyệt cho hiền muội ca.
Muốn nhìn dấu tích vua ngày trước
Qua bãi sau tắm nước suối Tiên
Trăm năm nhân thế tương truyền
Vua Gia Long đặt chân thiêng nơi này.
Vào Cửa Cạn đường dài biết mấy
Muốn thương em, biết lấy về đâu?
Ôi, sao điệu Lý Qua Cầu
Làm ngơ ngẩn tới bạc đầu muội ơi!
Mùi nước mắm rối bời gan ruột
Thơm thơm tình thân thuộc
quê em
Vô Dương Ðông trọ qua đêm
Ăn canh cá đuối, uống thêm ly chờ...
Phú Quốc như bài thơ trác tuyệt
Ta gieo vần...khó viết nên câu
Dù đi bốn biển năm châu
Vẫn không quên được con tàu về
em.
No comments:
Post a Comment