TÌNH KHÚC
Chiều ở quê nhà mơ khói sóng
Em
còn giặt
áo nhớ mong ta?
Áo
xanh pha sắc
môi hồng thắm
Tóc
thả trời cao ý đậm đà.
Ta
đã
giang hồ thời
chiến quốc
Rút
gươm
mù mịt lửa
đầu sông
Ðêm về núi nhậu chơi vài cốc
Sáng
ở rừng hoang nhớ
bóng hồng.
Hơn mấy năm rồi chê sách vở
Thành
ra ta vẫn
khoái lang thang
Yêu
ai, ta chỉ
mơ phòng ngủ
Ðâu có thời gian để dịu dàng.
Em
cũng đừng buồn ta, Tiểu Muội
Ðời đâu chắc sống tới trăm năm
Hôn
nhau dưới
giọt mưa
đằm thắm
Vui
vẻ dìu
nhau kiếm chỗ
nằm.
Em
có một
thời yêu sách vở
Hiên
trường
phơ phới
áo mây bay
Một thời như tiểu thư đài các
Ðâu phải ngày nay khổ
thế này?
Ngồi lại cùng ta bên tiệc
rượu
Say
sưa vừa đủ để quên đời
Vắng ta, em tự do bay nhảy
Hạnh phúc là điều tưởng tượng thôi!
Chiều ở quê nhà loang khói sóng
Em
đừng rũ áo nhớ mong ta
Ðừng như chinh phụ thời khai quốc
Ðừng thả mưa rơi trắng mái nhà.
*Mộc Hóa, 09/1972.
No comments:
Post a Comment