TỎ BÀY
Sẽ gửi về em khi ta đến đó
Trăm hè đường còn thở bước chân ta
Trăm cơn mưa mang một chút tình xa
Rơi ẩm ướt bến bờ xưa đã lạ.
Sẽ gửi về em những chiều kè đá
Buồn làm sao? Không thể nói bằng tên
Mười mấy năm rung mãi tiếng chuông điên
Hạnh phúc thổi tả tơi đời
sống cũ
Sẽ gửi về em trái tim lính
thú
Ngày
ruổi
dong đêm thả
chút mơ hồng
Có
khí giới
nhưng suốt
đời yếu
đuối
Vì
ở em,
lòng mềm nhũn
như sông.
*An
Thới,
08/1973.
No comments:
Post a Comment