VIẾNG CHÙA ÐÀI LOAN
VỚI HUY, HẢO VÀ TUYẾT
Xe
đi mù
mịt đất
trời
Nghiêng nghiêng mưa trút sợi vơi sợi đầy
Ðường cheo leo ẩm bóng cây
Dáng em là một áng mây ngậm ngùi
Ta tìm trong mỗi đời vui
Những phôi pha của dập vùi đêm sâu
Về đây chôn kín thương
đau
Chia nhau chút lượng nhiệm mầu từ tâm
Thà như tượng Phật trầm ngâm
Trên cao nhìn thấu nỗi thầm kín ta.
No comments:
Post a Comment