TÌNH KHÚC LỠ
Ta
như kẻ đu bay cùng đời sống
Nên muôn năm hồi họp vô chừng
Có
trái tim cũng
đã mòn cốt máy
Khi gặp em lòng vẫn thấy dửng dưng.
Em
đã đến đời ta chiều bóng nắng
Xin
đừng
rung một chút lá cây xanh
Hẹn hò nhau không có
gì để tặng
Ðành tặng em ý tưởng sắp tan tành.
Khi
bỏ học ta đã thành dốt nát
Có
yêu em, lời
cũng bén như gươm
Có yêu em, ta tập theo thời đại
Hạnh phúc cách nhau
chỉ mỗi
chiếc giường.
Em
đến đời ta mọc dùm đôi cánh
Ðường tử sinh cùng bay nhảy như chim
Một ngày nào ta bay có rớt
Em bỏ đi tìm hạnh phúc, tự nhiên.
Ta như kẻ xin xăm cùng thời cuộc
Nên
tình yêu theo đó cũng hên xui
Dầu dỡ nón giã từ
nhau quá sớm
Cũng đừng mưa tan mây khói ngậm ngùi.
No comments:
Post a Comment