ÐỂ KỶ NIỆM BỐN NĂM
ÐỜI TA
RA KHƠI
Thôi
vừa đủ bốn năm đời lang bạt
Những buồn vui đã đầy ứ trong lòng
Ta
bước
xuống đời
như đi dạo mát
Nên
bốn năm rồi cũng rủ tay không.
Ta
làm quan lúc chán đời bỏ học
Lúc
làm thơ
thả theo dấu
chân em
Ta
làm quan cũng
bởi đời
xô đẩy
Nên
bốn năm đầy vết chém oan khiên.
Thôi
kệ mẹ bốn năm cầm súng trận
Bốn năm chơi những cuộc cờ buồn
Ta
đeo
quan nhưng trách ta vô dụng
Nào
xá chi bổng
lộc mỏng
như sương.
*An
Thới
(Phú Quốc), 09/05/1974.
No comments:
Post a Comment