TÔI VỀ,
NHÌN MÁ
TRÊN GIƯỜNG BỆNH
Tôi về dẫm dấu giày lang bạt
Hồn lạc loài như đứa trẻ hoang
Tôi về ôm trái tim tan nát
Nhìn má nằm im thở nhọc nhằn.
Tôi về úp mặt lên tay má
Tìm lại bình yên thuở
thiếu niên
Ôi, cánh tay gầy như
cánh lá
Vườn đời lận đận một niềm riêng.
Tôi về gối mộng lên nguồn cội
Nghe ấm từng chương lục bát xưa
Mười năm tựa áng mây trôi nổi
Bèo giạt hoa trôi chuyện
nắng mưa.
Tôi về nhìn má trên giường bệnh
Bên ánh đèn phai nhạt
bóng đêm
Má ơi ! Con đốt trầm hương cũ
Tìm lại bình yên thuở
thiếu niên...
No comments:
Post a Comment