.LỘI
NGƯỢC
Tôi
lội ngược thời gian
Đẩy biển vào
vô thức
Biển nhồi sóng
tâm can
Mặn nỗi đau
trái đất...
Trái đất không
biết bơi
Níu tình yêu
chết đuối
Nghìn trùng
thịt da duỗi
Bụng núi mọc
bia rừng...
Cứ nhìn đời
quay ngược
Đầu đạp đất
mưu sinh
Chân khoèo
mây trời, trượt
Như trò xiếc
vô hình...
Cứ nhìn thơ
nín thở
Trong bầu
ngực ngôn từ
Chữ nghĩa
va nhau vỡ
Loảng choảng
vần điệu dư...
Tôi lội ngược
không gian
Cõng trời
trên lưng gió
Gió muôn
năm khốn khó
Vác thập
giá lang thang...
*PHẠM HỒNG ÂN
(Escondido,23/02/2014)
No comments:
Post a Comment