.KHÚC NGÂM, NĂM...
một
Tháng năm
rớt từng tờ
Lịch tẩm
mùi nhang khói
Mây quấn
sông núi trói
Buộc lịch
sử phân thân
Thế cuộc
từng mảnh tan
Vỡ cung tơ
huyền thoại.
hai
Ta ôm thơ
sảng khoái
Chữ nghĩa
lột trần em
Ôi bộ ngực
tông thiền
Giọc núi
đồi tục lụy
Thơ cuốn ta
ngã quỵ
Mùa tình
khóc trên lưng.
ba
Em như con
chim rừng
Ổ đời khan
giọng hót
Từ đỉnh sầu
chót vót
Ta ngậm
khúc trăm năm
Ôi thời
khắc thăng trầm
Rớt từng tờ
lịch cũ.
bốn
Mây quấn
sông núi ngủ
Lồng ngực
biển mùa đêm
Giấu từng
ngụm sóng mềm
Giữa cuồng
điên bão dữ.
năm
Em và ta tử
thủ
Chốn bèo
giạt văn chương...
PHẠM HỒNG ÂN
(Escondido, 19/10/2014)
No comments:
Post a Comment