Friday, April 10, 2015

.BA TÔI


.BA TÔI
   (Thành kính tưởng tiếc Ba tôi, nhân Father's day)
   
   Ba tôi sinh trưởng ti min Bc. Mt nơi chn tên là Ðng Hi nào đó, tôi chưa h đặt chân ti. Ch nghe ông k li, khong năm t Du 1945, làng này lâm vào trn đói khng khiếp nht, khiến ba tôi phi b quê, theo dòng người lưu lc v phương Nam.
   Khi tôi còn ê a các bài tập đọc trong cun giáo khoa thư, ba tôi đã làm thư ký cho tay ch ch người n Cà Mau. Ngày nào, ông cũng đạp xe đến ch, gò lưng bên cái máy đánh ch, gõ lóc ca lóc cóc cho đến chiu. Căn nhà nh xóm nghèo vùng tân lp, bên cạnh con kinh 16 êm đềm - là nơi chn nuôi dưỡng tui u thơ ca tôi mt cách yêu du. Cà Mau vn đất rng, người thưa. Thiên nhiên đã ban tng con người nhiu tài nguyên phong phú. Mùa nng, tr nh thường r nhau đi sâu vào đồng, đặt by khp nơi. Nhng chiếc by cò-ke đơn gin, ch gm nhánh tre nh và mt si nh buc vào. Nhúm go làm mi để nh chim. Chim bay đến m go. Chân nó s máng vào si nh. Khi nó lôi đi, by git, thế là chim b treo lơ lng trên không. Chúng tôi đi thăm by mt vòng để g những con chim mập ú, x xâu mang v. Nhng chim nh thì tha cho chúng tr li đồng xanh. Mùa mưa, dòng kinh 16 nước dâng đầy. Nước tràn lên đường đi, chy róc rách xung ao h. Cá rô m ln bng bàn tay ba tôi, đua nhau lóc lên b đẻ trng. Tr con li nước tung tóe, tha hồ ví cá vào thùng. Cà Mau còn ni tiếng v cá cht. Cá cht li tng by, lnh khênh trên sông rch. Ch cn mt nhúm cám quăng xung nước, cá bu li giành nhau, người ta s dùng vt bt chúng trn by. Cá cht kho tiêu bng t, ăn rt ngon. Ðó là một trong nhng món ăn thú v nht ca gia đình nghèo.
   Cuối tun, ba tôi thường cht anh em tôi lên chiếc xe đạp màu xanh rêu. Ða em út ưu tiên, được ngi êm ái trên chiếc ghế nh xíu phía trước. Tôi và thng em kế thì ôm nhau yên sau, mc cho ba tôi muốn đưa chúng tôi đến đâu cũng được. Ba tôi thường chy ra ngoi ô. Ông thích nhng nơi vng v, thích trm tư trước cnh vt tch mch.
   Một hôm, ba tôi đến ch, thy bn bo v đang xô đẩy mt nhóm buôn gánh bán bưng nghèo kh. H quát nt thô tục, dùng roi qut xi x vào s người khn nn đó. Ðng lòng trc n, ba tôi đã nhào đến, quyết lit bênh vc. Thế là, sáng sau, tay ch ch người n lnh lùng gi ba tôi lên văn phòng. Hn hm hm dí vào mt ba tôi t quyết định sa thi.
   Mất vic, gia đình tôi bt đầu sa sút. M tôi phi bán đi ngôi nhà khang trang, ri ra b kinh 16 che túp lu xp x buôn bán lt vt. Ba tôi lê la lên Sài Gòn, xin ti xin lui mi được chân thư ký cho hãng bo him ca Pháp. Lúc này, tóc ông đã hoa râm, mt đã l m, sức khe không còn tráng kin na. Vy mà ông phi đạp xe cc cch mi ngày, t xóm Chùa (Tân Ðnh) lên đến ch Bến Thành, để ngi gò lưng bên cái máy đánh ch, gõ lóc cóc t trang n ti trang kia, sut tám tiếng đồng h dài thườn thượt.
   Lúc này, tôi bắt đầu lên đại hc. Cũng tá túc cùng ba tôi trong cái xóm tp nham, đầy thế s đời thường. T giã dòng kinh 16 trong lành thơ mng, để lên Sài Gòn làm quen vi con kinh nước đen đầy rác rưởi này. Hàng ngày, tôi phi tp ngi mùi ngai ngái ca bùn sình, mùi nồng nc ca cht phóng uế trên con kinh dơ dáy. Ðng thi, phi chng kiến cnh trm cp, u đả ln nhau, huyên náo khp các con hm. Tôi chán nn quá, tht vng vi cái th đô được người ta ban tng là Hòn Ngc Vin Ðông - vì đằng sau nó, còn có nhng bóng tối chp chong.
   Càng ngày tôi càng lớn tòng ngòng. Ln tòng ngòng thì phi ăn nhiu, tiêu pha nhiu. Ðng lương ca ba tôi li quá hn hp. Ch lo thêm v phí tn sách v ca tôi đã mun ht hơi. Ba tôi bt đầu làm thêm gi. Tôi chu khó nhn ăn sáng. Những ba cơm chính cũng thưa dn thc ăn, dè sn đi tng miếng tht, con cá. 19 tui lù lù, tôi vn còn mc qun ng thp ng cao, áo lè phè b ngoài, lê đôi dép Nht mòn gót dc ngang khp các hè ph. Ln tòng ngòng, vy mà bui sáng, ba tôi c đều đặn đèo tôi đến trường Văn Khoa. Ông cn thn dng li trước cng, ch bóng tôi khut hn sau ging đường, mi hp tp đạp xe ti hãng. Dưới tm mt ca ông, tôi ch là cu bé con chưa đủ sc vào đời. Còn phi nương thân vào bóng mát ca c th.
   Dù nghèo nàn, vất v mi ngày, nhưng ba tôi không ngng ước mơ. Ông ước mơ tôi được sang M du hc, thu thp kiến thc x người, m rng s hiu biết...hu v nước giúp ích cho đời. Ông mun thay đổi hoàn cnh. Mun cái nghèo đời đời kiếp kiếp ca gia đình tôi chm hết, để bước sang giai đon rng r hơn, có chút thanh danh cho gia ph.
   Ước mơ ca ông đã tr thành hin thc, khi tôi gia nhp hi quân, được chn đi M hun luyn. Ngày tin tôi ra phi trường, gia hàng xe du lch bóng loáng ca thân nhân các bn đồng khóa, ba tôi lm li đèo tôi trên chiếc xe đạp vi cái valy nh tênh bám cht trên tay. Khóa hc ngn ngi đó, không thay đổi được cuc đời. Có chăng, tôi ch tr thành người lính hào hoa, tha chí tang bng, vy vùng dc ngang t sông ngòi đến bin c. Ti nghip ba tôi, cái nghèo vn như mt th gông, cùm cht gia đình.
   30 tháng 4 năm 1975 bt cht ùa đến. Như cơn bão lc hung tàn. Như trn đại hng thy dành riêng cho Vit Nam. Nó cuốn phăng tt c. Cun phăng đi ni vui, nim tin, t do, nhân phm, danh d...ca con người xung h sâu vô tn. Ba tôi đã nghèo, li xác xơ thêm. Ông mt vic, phi bán đi chiếc xe đạp du yêu, ly tin mua vài t go mc meo để phòng thân. Gia đình bt đầu ăn độn. Dăm c khoai đèo đọt, úng sâu, thay dn nhng ba cơm thanh đạm ngày nào. Các em tôi b hc, lao đao. Chúng tung cánh khp nơi như by chim lc t. Ða v phía nông trường. Ða mò vào rng sâu kiếm cơm. Kh s trăm b.
   Trong cơn hon nn khng khiếp như thế, ba tôi c ng tôi đã thoát đi, hòa vi dòng người di tn, tha phương sang M. Ông cu nguyn cho tôi. Ông mong tôi tiếp tc sách đèn nơi x l quê người, nhanh chóng làm rng r gia tc. Lúc đó, tôi chính là hy vng, là nim vui ca ông...k c lúc ông c nut nhng c khoai đắng nghét bng dòng l tuôn trào. Nhưng s hân hoan này chng được bao lâu, tôi lù lù tr v. Chiến tranh đã đẩy tôi đi khp nơi, t min trung bão la đến min nam mt mùng, ri ngày cui cùng buông súng, tôi b kt li trên mt dòng sông xa l. Tôi nào có hay nhng đợt di tn nào đó, đã lan thành lung sóng ln, cun cun Sài Gòn.
   Rồi...sut hơn 6 năm nếm đủ mùi đời trong các tri tù cng sn, tôi càng thy thương ba tôi hơn bao gi hết. Ông đang tui già yếu, gn cui cuc đời, vn chưa có được ba no, mt ngày vui trn vẹn. Ông đã kh s vì chế độ, li lao đao vì nhng đứa con, đói khát khp nơi.
   Khi ra tù, tôi trôi giạt v Bến Tre kiếm sng. Chưa kp đền đáp công ơn sinh thành, thì ba tôi lâm bnh nng. Ông b tai biến mch máu não, lit na người, sut ngày ch nm thin thít một ch. Hay tin, anh em chúng tôi t li, đau kh nhìn ông, ri nhìn nhau rưng rưng trong tc tưởi. Chúng tôi quá nghèo. Nghèo xác nghèo xơ. Không ai có kh năng đưa ba tôi vào bnh vin. Thôi, đành để ông nm đấy, trên chiếc đi văng định mnh, phó thác cho đất tri.
   Ðám táng ba tôi lặng lđơn sơ, nhưng mãi mãi làm rướm máu trái tim tôi. Cái lò thiêu vô tri Bà Quo, cái lò thiêu rc la tóc tang, chng my chc đã hy hoi thân xác ba tôi. Ông ch còn là mt nhúm tro tàn.
   Gia tài ba tôi để li cũng rt gin d : vài cun c hc tinh hoa sn gáy, và mt tm lòng trong sch - không chút bn nhơ gia chn bi trn.
   Sau cùng, gia đình tôi cũng được định cư M, theo din HO. Mt nơi chn mơ ước ca ba tôi, lúc còn sinh thi, mãi đến bây giờ mi thc hin được. Nước M t do và văn minh tt cùng. Các trường hc rng rãi, khang trang, luôn m rng ca, mi gi tt c mi thế h. Tiếc thay, khi qua đây, tui già đã nhanh chóng đến vi tôi, làm m đi ý chí lúc ban đầu, nên tôi không làm tròn những điu ba tôi phó thác. Tuy vy, sau lưng tôi, còn đàn con cháu thông minh. Tôi hy vng vào đấy. Chc chn, các mm non đó s làm rc r gia ph.
   Bây giờ, c mi ln dùng ba, bên mâm cơm thnh son lm cá nhiu tht, tôi luôn st sùi nh đến ba tôi. Nhớ đến nhng ba cơm nghèo thiếu trước ht sau ngày nào, mà tuôn tuôn nước mt. Tôi đã đến M quá tr. Không kp đưa ba tôi sang đây, để ông được tha thích vi không khí t do. Và tn hưởng nhng ngày tháng sung sướng, trong giai đon cui đời.
                                                        
                                      PHẠM HNG ÂN
                                                    
   




No comments:

Post a Comment