.LUNG
LINH CÀ MAU
Chiều
tan trên chuyến xe lam
đậu
trên đuôi áo làm hoàng hôn tôi
nắng
ôm góc phố em ngồi
tóc
dài như bãi sông bồi chờ đêm
đong
đưa một đóa quỳnh mềm
hương
lung linh dẫn đường tim tôi về
chuyến
xe lam vẫn bên lề
vẫn
em, đời chật bốn bề thơ tôi
ly
cà phê trọ quán người
đèn
chưa soi tỏ bóng trời quanh đây
nhá
nhem em một chỗ này
hồn
tôi vừa đủ chứa đầy nỗi đau
xôn
xao lòng phố Cà Mau
chiều
tan trên chuyến xe sau em ngồi.
*PHẠM HỒNG ÂN
(06/07/2018)
No comments:
Post a Comment