Em trần truồng kiếp hoa
Treo giữa đời thơ ta
Bốn phương là ngôn ngữ
Rơi xuống cõi lòng tà.
Ta phiến núi chân rừng
Em lượn sóng lưng biển
Tịch tịch một hư không
Dẫn tình đi bất biến.
Cởi tung vần điệu cũ
Đôi vú chữ phau phau
Em nằm trong giấc ngủ
Lõa thể vẫy chào nhau…
PHẠM HỒNG ÂN
Escondido, 03/04/2011
No comments:
Post a Comment