.NHỮNG
NGỌN CHỮ TRÔI THEO LŨ
tôi thương cọng mì em cắn trên môi
còn
ướt nhẹp vài giọt bùn xám ngoét
và
phong phanh trên làn da tái mét
chiếc
áo choàng chưa đủ ấm châu thân.
tội
nghiệp em với đôi mắt thâm quầng
nhấp
nháy rèm mi đong đầy nước mắt
lũ
cuốn mẹ đi - lòng đau như cắt
còn
lại đây là xác của em thơ.
người
cha quỳ, lạy trời đất mịt mờ
cất
tiếng thét xé mây xé gió
núi
vỡ tung thành nấm mồ xấu số
vùi
ngôi làng mất tích dưới bùn sâu.
bờ
vai thon em từng gánh nỗi sầu
giờ
lại gánh cuồng phong trái đất
mảnh
khăn tang chưa giải oan sự thật
về
câu chuyện dài phá núi, ngăn sông.
những
ngọn chữ tôi lần lượt bềnh bồng
trôi
theo lũ đến nơi em ngồi khóc
đau
cho cọng mì bám trên môi trên tóc
ngó
thơ tôi xin một chút tình thương.
PHẠM HỒNG ÂN
(31/10/2020)
No comments:
Post a Comment