Sunday, December 6, 2020

KHI BUÔNG SÚNG


 

.KHI BUÔNG SÚNG

 

nghe lệnh rút lui về cửa Tiểu

lòng ta bấn loạn trước ba quân

đạn đã lên nòng chờ khai hỏa

từ trên ban xuống lệnh đầu hàng.

 

chong súng lên trời rồi ngó lính

hai hàng nước mắt bỗng tuôn rơi

ta ôm đầu đợi lời bất kính

từ những làn môi khinh bạc đời.

 

nhưng không, lính cũng ngồi thất chí

dật dờ như đám lục bình trôi

ta thấy bóng ta trên mặt nước

lơ láo thành tên thất trận rồi.

 

thương dáng em về qua Rạch Miễu

trời Bến Tre nắng đổ chan chan

vắng ta, chẳng biết lòng có hiểu

tình vỡ theo hồn nước vỡ tan.

 

chỉ tiếc nụ hôn sao quá ngắn

vội vàng quên kéo phút chia tay

nụ hôn còn khét hơi khói trận

còn bàng hoàng mùi pháo giặc cay.

 

hồn lỡ gởi về năm sáu ngả

ngả nào ta cũng mặn nồng thương

xin em một chút lòng ân xá

vì lính như mây bay khắp phương.

 

nay ở Năm Căn nghe muỗi quậy

mai về Long Khốt ngó dơi bay

muốn rửa nước phèn sông Vàm Cỏ

làm sao rửa sạch khối tình vay?

 

ngày qua An Hóa nằm ngăn địch

cho em đến lớp thật hồn nhiên

đêm neo Chợ Gạo ôm súng kích

ta gởi đến em giấc ngủ hiền.

 

buông súng ta thành tên vô dụng

về đâu? em hỡi! biết về đâu?

nhìn là cờ vàng vừa kéo xuống

lòng như thương tích bởi muôn dao.

 

PHẠM HỒNG ÂN

(29/04/2019)

 




 

 

 

NHỮNG NGỌN CHỮ TRÔI THEO LŨ



.NHỮNG NGỌN CHỮ TRÔI THEO LŨ

 

 tôi thương cọng mì em cắn trên môi

còn ướt nhẹp vài giọt bùn xám ngoét

và phong phanh trên làn da tái mét

chiếc áo choàng chưa đủ ấm châu thân.

 

tội nghiệp em với đôi mắt thâm quầng

nhấp nháy rèm mi đong đầy nước mắt

lũ cuốn mẹ đi - lòng đau như cắt

còn lại đây là xác của em thơ.

 

người cha quỳ, lạy trời đất mịt mờ

cất tiếng thét xé mây xé gió

núi vỡ tung thành nấm mồ xấu số

vùi ngôi làng mất tích dưới bùn sâu.

 

bờ vai thon em từng gánh nỗi sầu

giờ lại gánh cuồng phong trái đất

mảnh khăn tang chưa giải oan sự thật

về câu chuyện dài phá núi, ngăn sông.

 

những ngọn chữ tôi lần lượt bềnh bồng

trôi theo lũ đến nơi em ngồi khóc

đau cho cọng mì bám trên môi trên tóc

ngó thơ tôi xin một chút tình thương.

 

                 PHẠM HỒNG ÂN

                     (31/10/2020)