.LÓNG
LÁNH SÀI GÒN
tôi,
con trai lục tỉnh
da
khét nắng Cà Mau
mùi
trâu còn bịn rịn
trên
chiếc áo bạc màu.
nghe
Hòn Ngọc Viễn Đông
lóng
lánh ánh đèn hồng
lòng
cứ so sánh mãi
đèn
hồng với đèn chong?
cái
đèn chong le lói
chập
chờn suốt tháng ngày
đã
theo tôi mỗi tối
soi
từng trang sách thầy.
tôi
mang dáng nhà quê
lên
Sài Gòn lếch thếch
đôi
dép xỏ vụng về
lê
bước chân thô kệch.
trong
ánh sáng đèn hồng
lung
linh thành phố đông
nhưng
vẫn không soi tỏ
từng
số phận long đong.
Sài
Gòn ơi! hòn ngọc
lóng
lánh trong từng người
Sài
Gòn là bài học
cho
nhà quê, như tôi.
ngồi
giảng đường đại học
hồn
tôi rộng năm châu
kiến
thức mang tầm vóc
văn
minh khắp địa cầu.
ai
đi xa cũng hẹn
một
ngày sẽ trở về
về
rồi, cũng nghĩ đến
xưa,
có gã nhà quê!
PHẠM HỒNG ÂN
(10/07/2020)
No comments:
Post a Comment