Sunday, July 26, 2015

NƠI TÌNH YÊU TRÚ NGỤ


NƠI TÌNH YÊU TRÚ NGỤ
                         
Có phải yêu một nhà thơ là điều tội lỗi
Nên suốt đời ôm số kiếp truân chuyên
Có phải tình yêu nào cũng trăm phương nghìn lối
Nên trái tim mù lòa đành thất lạc nợ duyên.

Em ngậm ngùi lội ngược dòng sông
Bằng đôi chân mùa đông hạnh phúc
Anh vẫn bềnh bồng nơi hang đá trống không
Chỗ trú ngụ của tình yêu rã mục.

Dù tuyết rơi, dù mây trôi, dù gió thổi...
Em cũng ngàn năm hóa đá đứng chờ anh
Như núi đợi sông, như non trông nước
Và ngàn năm, tiền kiếp cũng hóa thân.

Dù yêu nhà thơ là điều tội lỗi
Em chấp nhận điều tội lỗi để yêu anh
Dù thế gian có cuồng điên ném đá
Em vẫn sẵn sàng đau đớn để yêu anh...

                   TIẾT THỊ TRUNG TRINH


Monday, July 20, 2015

.tháng bảy, xuống núi chơi


.tháng bảy, xuống núi chơi
         *Tặng Lưu Xông Pha và các bạn thơ trên Facebook

tháng bảy đến sụt sùi vòm biển khóc
nước loi ngoi rướn ngọn sóng lâm hành
nắng núi gợn từng cơn đau thủy tộc
ta vác sầu vong quốc chạy lanh quanh.

chạy lanh quanh ngó đời, đời quạnh quẽ
ngực đầy thơ vẫn thiếu bóng nàng thơ
năm năm đứng phơi trái tim gian tế
chờ tình ban những ân huệ ngu khờ.

trót ngu khờ đành theo đêm xuống núi
mùa gió bay mùi hương phấn mỹ nhân
tháng bảy xé lòng biển ta trần trụi
biến thơ ta thành lượn sóng vô âm.

sóng vô âm nên thơ ta vô nghĩa
chữ nhét đầy từng phiên bản khô khan
ta thất vọng ôm nỗi buồn thấm thía
gào khàn hơi giữa đá núi bạt ngàn.

núi bạt ngàn chờ giọt mưa tháng bảy
trốn mùa khô trong vòm biển long lanh
đời xuống núi sao tình còn bay nhảy
sao dòng thơ cứ ràn rụa lâm hành?

            PHẠM HỒNG ÂN

    (núi Tiểu Thư, 03/07/2015)


.THÁNG SÁU, VẼ CHÂN DUNG


.tháng sáu, vẽ chân dung

tháng sáu ngồi tản mạn
vẽ chân dung cuộc đời
chút tình ngày phóng đãng
lồng màu sắc chơi vơi.

vẽ chân dung sông núi
chảy ngược mạn thuyền đêm
bờ vai trăng trần trụi
che ngực biển hồn thiêng.

một nét trời vô tận
một nét đất bao la
một nét ta lãng mạn
một nét em mặn mà.

trộn tình chung với sắc
chấm cọ vẽ chân dung
tình, hình như muôn mặt
sắc, hình như hư không.

kéo đường kẻ quê hương
vẫn nhạt nhòa nơi chốn
ta một đời khốn đốn
mãi làm phận tha phương.

tháng sáu ngồi trông sông
sông đổ dài ra biển
tháng sáu ngồi ngóng biển
biển ùa sóng vào sông
biển và sông bất biến
ta thì mãi lưu vong...

         PHẠM HỒNG ÂN
(Moonglow Park, 20/06/2015)